Những ngày này, cảm giác thú vị nhất để bắt đầu 1 ngày là ly cà phê, nhâm nhi với miếng bánh mì nướng phết bơ + mứt hoặc cái bagel phết cream cheese (hừ, món nào thì cũng trên 3oo calories ). Vừa ăn, vừa uống, vừa đọc email bạn bè gửi hoặc xem tin tức trên những trang web báo VN. Phải sau những thủ tục đấy thì mới bắt tay vào làm những việc khác được.
Kể cũng lạ, con người có thể thích nghi mọi hoàn cảnh. Nhớ thường ngày ở Sài Gòn, chạy xe máy ra đường ăn 1 tô phở hay tô bún bò, rồi đánh 1 vòng ra quán Gỗ làm chai sữa tươi + cà phê, tán dóc với mấy người bạn rồi mới mạnh ai nấy đi làm.
Lại nhớ có thời gian, sáng chạy tuốt lên Cầu Kho ... để ăn sáng, lúc thì miếng bánh mì, lúc thì xôi, lúc thì tô phở vỉa hè, à, ăn phở ở đấy được gặp rất nhiều các chú công an ...
Lại nhớ bữa sáng mỗi lần ra Hà Nội, bún thang Yết Kiêu là món yêu thích nhất. Ở HN thì không có trà đá, chỉ có tách chè nóng được bác hàng bún thang rót cho sau khi ăn xong. Phở HN ăn cũng ngon, khổ nỗi hàng mình thích thì luôn đông đúc, mỗi lần ăn là phải chen mình vào đám đông ngồi lúp xúp. Chỉ ngại đoạn chen thôi, chứ đã chen được rồi thì cứ vô tư mà ăn, mặc cho những người khác chen qua chen lại trên lưng, trên vai, thậm chí trên đầu mình. Tham ăn lắm cơ !
Lần lượt thì lại nhớ đến bữa sáng khi đi thực tế. Chắc đi Phan Rí Cửa là ăn sang nhất, sáng nào cũng bánh mì ốp la 2 trứng, ly cà phê sữa đá (hì, chắc để bù lại bữa trưa và tối thường xuyên là cá chỉ vàng với canh đu đủ). Có lần mắc chứng gì, đói quá, ăn luôn 2 suất, rồi bị đau bao tử luôn, phải ở nhà nguyên ngày không đi đâu được. Làm khổ công Quân già và Đông già phải đi mua cho mấy viên thuốc gì đen xì xì trước khi cắp cặp đi vẽ. Chiều thì lo về sớm xem cô em ra sao rồi.
Đi Hiên Vân, thường sáng được chị Thừa, chủ nhà, chừa cho phần cơm rang hoặc miếng xôi đỗ xanh trước khi chị ra đồng. Ở đấy thì làm gì có quán cà phê, cứ 1 gói vina cafe tan, cho vào tách, đổ chút nước sôi, thế cũng đủ.
Đi Hà Tây, hí hí, thật là thích khi sáng nào cũng có thể yên tâm vì hoặc có anh Quân già, hoặc có bạn Quý mua bánh mì nóng . Nằm buồng trong ngủ, lơ mơ nghe tiếng rao bánh mì nóng, là lập tức ngay sau đó nghe tiếng lục đục của anh Hai hay Quý bật dậy gọi mua bánh mì tùy theo tối trước ai thua cờ tướng. Đánh răng rửa mặt xong là anh em có bánh mì chấm sữa ông thọ. Thỉnh thoảng cũng xé gói vina cafe, nước sôi muôn năm.
Kiểu gì rồi cũng phải quen, cũng phải tự tìm niềm vui theo mỗi cách ăn sáng. Giờ thì bánh mì thay cho phở, cà phê tự pha ngon không kém ra quán, đọc email thay cho tán dóc ( nhưng tình hình email dạo này trờ nên thưa thớt quá ... có lẽ chúng bạn đã quen không có mình rồi ), nếu may mắn thì "túm" được ai đó trên YM để chat.
Hôm nào phải đi học sớm thì bữa sáng cũng thế thôi: ly cà phê và miếng bánh mì. Đi thật sớm, trời không quá lạnh thì đứng ở vỉa hè uống cà phê nóng, ngó nghiêng người qua lại cho ... tỉnh ngủ . Trời lạnh thì vào lớp ngồi vậy, nhưng vào lớp ấm áp quá, chỉ muốn ngủ gục.
Bữa sáng thế nào thì cũng xong bữa sáng.