Tuy bộ dạng chẳng mấy dễ nhìn đấy, nhưng lại có cái tên VN, mình hồ hởi với chút thận trọng hỏi anh ta:
- Are you Vietnamese ?
*Silent*
- blah blah blah - anh ta nói ( nội dung là về mấy thứ giấy tờ - và bằng tiếng Anh - of course !) Again
- Are you Vietnamese ? (Chắc không im lặng được nữa)
- Yes, I am.
- I'm glad to see a Vietnamese person here. I am Vietnamese too.
Không ngẩng mặt lên, chàng ta trả lời 1 tràng liên thanh:
- Oh, that's cool. Your paper will be ready in next few days. Anything more that I can help you ?
.
.
Cám ơn và đi thôi, xong việc rồi.
Hehehe, nghĩ sao nhỉ. Vừa bước ra ngoài hành lang, vừa quê quê, vừa mắc cười. Nghĩ gì thì đến giờ mình vẫn chưa nghĩ ra chính xác phải nghĩ gì. Chỉ nhớ hoài cái bộ dạng khó nhìn và cái tên Sơn ám ảnh.
2 comments:
Ông ấy người Việt mà k bít nói tiêng Việt sao em ?
chuyện này chắc cũng không phải chuyện lạ bạn M ơi. những đứa có mặt trong "academy" chưa hẳn là những đứa giởi. Vì đa số những người giỏi thật sự thì lại không có cái "mặc cảm" đó :) M nên tự hào vì dù sao mình cũng dám mở lời hỏi trước:)
Post a Comment