Bỗng nhớ bài thơ Sao không về Vàng ơi của Trần Đăng Khoa
Tao đi học về nhà
Là mày chạy xồ ra
Đầu tiên mày rối rít
Cái đuôi mừng ngoáy tít
Rồi mày lắc cái đầu
Khịt khịt mũi, rung râu
Rồi mày nhún chân sau
Chân trước chồm, mày bắt
Bắt tay tao rất chặt
Thế là mày tất bật
Đưa vội tao vào nhà
Dù tao đi đâu xa
Cũng nhớ mày lắm đấy
Hôm nay tao bỗng thấy
Cái cổng rộng thế này!
Vì không thấy bóng mày
Nằm chờ tao trước cửa
Không nghe tiếng mày sủa
Như những buổi trưa nào
Không thấy mày đón tao ....
2 comments:
troi oi , con BUP1BO` bo? nha` di bui. roi` ha chi. , toi nghiep wa' zay ,..da~ kim dc chua chi.
ua nha Phuc bi mat cho a?hichic...dau long qua!
hinh nhu bai tho kia con thieu may cau ket thi fai nhung em cung ko nho ro
Post a Comment