Wednesday, May 30, 2007

Who do I look like ?

It is so funny

Túm lại, có lẽ là mình giống cái ông Oscar Wilde nhất chắc, cả 2 lần đều thấy ổng hiện diện. Hừ, xấu mù

http://www.myheritage.com

Who do I look like ?

It is so funny

Túm lại, có lẽ là mình giống cái ông Oscar Wilde nhất chắc, cả 2 lần đều thấy ổng hiện diện. Hừ, xấu mù

http://www.myheritage.com

Tuesday, May 15, 2007

Cho ngày hôm nay May 16, 2007




Buổi cuối mùa học.

Đi lang thang với Jongmin sau khi rời lớp. Cùng đi mua sắm để mai cậu bạn về Korea.

Hờ hững, buồn chẳng buồn mà vui chẳng vui sau 15 tuần học này.

Về nhà, nhận được tin báo mẹ người bạn thân o VN mới mất. Thấy thương bạn quá.

...

Làm gì cho bớt đi cảm giác này đây. Lấy kéo tự cắt tóc vậy. Cắt để cảm giác mới 1 chút. Cắt để có chút vui đã làm 1 việc tốt: tiết kiệm được $45.

Cho ngày hôm nay May 16, 2007




Buổi cuối mùa học.

Đi lang thang với Jongmin sau khi rời lớp. Cùng đi mua sắm để mai cậu bạn về Korea.

Hờ hững, buồn chẳng buồn mà vui chẳng vui sau 15 tuần học này.

Về nhà, nhận được tin báo mẹ người bạn thân o VN mới mất. Thấy thương bạn quá.

...

Làm gì cho bớt đi cảm giác này đây. Lấy kéo tự cắt tóc vậy. Cắt để cảm giác mới 1 chút. Cắt để có chút vui đã làm 1 việc tốt: tiết kiệm được $45.

Sunday, May 13, 2007

Stanford University Museum




Những bức tượng của Rodin trước giờ chỉ nhìn qua sách, qua postcard. Giờ đây mình đã được nhìn ngắm tận mắt, thậm chí có thể chạm vào. Thích nhất tác phẩm The Kiss và Thinker. Thích thế !

Đại học Stanford sở hữu được 1 bảo tàng giá trị quá lớn. Không biết bao nhiêu tượng cổ của các nền văn minh, tượng, tranh hiện đại. Tiếc là chưa đi kịp hết những gian treo tranh. Hẹn lần sau vậy.

Stanford University Museum




Những bức tượng của Rodin trước giờ chỉ nhìn qua sách, qua postcard. Giờ đây mình đã được nhìn ngắm tận mắt, thậm chí có thể chạm vào. Thích nhất tác phẩm The Kiss và Thinker. Thích thế !

Đại học Stanford sở hữu được 1 bảo tàng giá trị quá lớn. Không biết bao nhiêu tượng cổ của các nền văn minh, tượng, tranh hiện đại. Tiếc là chưa đi kịp hết những gian treo tranh. Hẹn lần sau vậy.

Saturday, May 12, 2007

Playing Ping-pong

Lâu rồi mới có dịp chơi bóng bàn với mấy đứa bạn. Gọi là chơi bóng bàn chứ tinh thần thể thao thì ít, đùa giỡn, ăn gian và thừa cơ hội là choảng nhau là nhiều. Bỗng nhớ hồi đi học đại học. Nhớ Quý với anh Quân già, toàn chơi chiêu cho người ta thua. Bancha - thằng bạn người Thái Lan này cũng thế, các bạn chơi dở mà chẳng hề nhường cho các bạn 1 lần, ôm bàn suốt, 3 bạn còn lại cứ thay phiên nhau ra ra vào vào. Đòi trả thù cho nhau, 1 đứa vào chơi, 2 đứa còn lại ngồi đếm ăn gian mà cũng chẳng ăn thua gì.

Bắt được tấm hình của đứa trẻ con vẽ Tìm chó lạc trong chỗ đánh bóng bàn

Mình chẳng vẽ được 1 tấm như vậy để tìm con Bò.

Playing Ping-pong

Lâu rồi mới có dịp chơi bóng bàn với mấy đứa bạn. Gọi là chơi bóng bàn chứ tinh thần thể thao thì ít, đùa giỡn, ăn gian và thừa cơ hội là choảng nhau là nhiều. Bỗng nhớ hồi đi học đại học. Nhớ Quý với anh Quân già, toàn chơi chiêu cho người ta thua. Bancha - thằng bạn người Thái Lan này cũng thế, các bạn chơi dở mà chẳng hề nhường cho các bạn 1 lần, ôm bàn suốt, 3 bạn còn lại cứ thay phiên nhau ra ra vào vào. Đòi trả thù cho nhau, 1 đứa vào chơi, 2 đứa còn lại ngồi đếm ăn gian mà cũng chẳng ăn thua gì.

Bắt được tấm hình của đứa trẻ con vẽ Tìm chó lạc trong chỗ đánh bóng bàn

Mình chẳng vẽ được 1 tấm như vậy để tìm con Bò.

Monday, May 7, 2007

Bò ơi




Bỗng nhớ bài thơ Sao không về Vàng ơi của Trần Đăng Khoa

Tao đi học về nhà
Là mày chạy xồ ra
Đầu tiên mày rối rít
Cái đuôi mừng ngoáy tít
Rồi mày lắc cái đầu
Khịt khịt mũi, rung râu
Rồi mày nhún chân sau
Chân trước chồm, mày bắt
Bắt tay tao rất chặt
Thế là mày tất bật
Đưa vội tao vào nhà
Dù tao đi đâu xa
Cũng nhớ mày lắm đấy

Hôm nay tao bỗng thấy
Cái cổng rộng thế này!
Vì không thấy bóng mày
Nằm chờ tao trước cửa
Không nghe tiếng mày sủa
Như những buổi trưa nào
Không thấy mày đón tao ....

Bò ơi




Bỗng nhớ bài thơ Sao không về Vàng ơi của Trần Đăng Khoa

Tao đi học về nhà
Là mày chạy xồ ra
Đầu tiên mày rối rít
Cái đuôi mừng ngoáy tít
Rồi mày lắc cái đầu
Khịt khịt mũi, rung râu
Rồi mày nhún chân sau
Chân trước chồm, mày bắt
Bắt tay tao rất chặt
Thế là mày tất bật
Đưa vội tao vào nhà
Dù tao đi đâu xa
Cũng nhớ mày lắm đấy

Hôm nay tao bỗng thấy
Cái cổng rộng thế này!
Vì không thấy bóng mày
Nằm chờ tao trước cửa
Không nghe tiếng mày sủa
Như những buổi trưa nào
Không thấy mày đón tao ....